Sau lưng chiếc ba gác là một cuộc sống đang chờ

03-12-2025
19 lượt xem

Giữa một buổi trưa nắng gắt, chiếc ba gác đỏ khựng lại trước căn nhà nhỏ trong con hẻm sâu. Tiếng động cơ cũ kỹ tắt dần, chỉ còn lại hơi nóng phả ra từ máy xe đã chạy suốt cả buổi sáng. Trên thùng xe, những món đồ gia đình được xếp chồng lên nhau: tủ, bàn, ghế, quạt, từng thùng carton chứa quần áo, sách vở. Những vật dụng tưởng như vô tri, nhưng lại gói ghém cả một phần đời của những con người đang chuẩn bị chuyển sang một hành trình mới.

Người đàn ông điều khiển chiếc ba gác bước xuống. Áo đã ướt đẫm, đôi tay chai sần, nhưng ánh mắt vẫn sáng và hiền. Anh làm nghề này đã nhiều năm – một nghề mà ít ai để ý, nhưng lại không thể thiếu trong nhịp sống đô thị. Chỉ cần có người gọi, anh lại lên đường, bất kể sáng sớm hay chiều tối, nắng cháy hay mưa giông. Công việc vất vả là vậy, nhưng anh vẫn cần mẫn, bởi sau lưng anh là cả một gia đình đang chờ bữa cơm tối, đang trông vào từng chuyến xe ít ỏi nhưng đầy hy vọng.

Từng món đồ được anh nâng lên xe bằng cả sự cẩn trọng. Với anh, chuyển nhà không chỉ là vận chuyển vật dụng. Đó là sự tôn trọng, là trách nhiệm với những ký ức của người khác. Bởi đôi khi, chiếc tủ kia là vật theo gia chủ hàng chục năm, chiếc bàn kia từng chứng kiến bao bữa ăn sum họp, hay chiếc quạt cũ từng chạy suốt những đêm nóng bức. Anh hiểu điều đó, nên không bao giờ làm qua loa.

Người phụ nữ đứng trước cửa nhìn theo từng món đồ được chuyển ra. Trong ánh mắt chị, có chút luyến tiếc, chút hồi hộp, và chút hy vọng. Một nơi ở mới, một chặng đường mới đang chờ phía trước. Còn chiếc ba gác kia, lại chuẩn bị chở thêm một câu chuyện đời khác đi qua những con đường hẹp của thành phố này.

Sài Gòn không chỉ được tạo nên bởi những tòa nhà cao tầng, những tiếng còi xe dày đặc hay nhịp sống hối hả. Thành phố này tồn tại nhờ những con người lặng lẽ như anh – những người không xuất hiện trong các bản tin, không nhận được lời khen ngợi, nhưng lại đóng vai trò như mạch máu nuôi dưỡng đô thị.

Họ là người ba gác chuyển nhà.
Là chú thợ khóa mở cửa lúc nửa đêm.
Là bác chạy xe ôm già mưu sinh từng cuốc xe.
Là những đôi tay bền bỉ giữ cho cuộc sống vận hành, nhẹ nhàng mà không ai hay.

Mỗi công việc đều là một mảnh ghép của xã hội. Và trên chiếc ba gác đỏ kia, không chỉ có đồ đạc, mà còn có sự lặng lẽ, sự kiên trì và cả niềm tin vào những ngày tốt đẹp hơn. Vì sau lưng mỗi chuyến xe, luôn là một cuộc sống đang chờ.

Tin tức liên quan

Xem tất cả tin tức